Khi những hình ảnh cùng tin tức trong đầu lướt qua, Lý Lạc mở mắt, tầm nhìn trước mắt cũng nhanh chóng khôi phục.
“Lý Lạc, ngươi không sao chứ?” Bên cạnh truyền đến giọng nói lo lắng của Lộc Minh.
Lý Lạc quay đầu nhìn Lộc Minh đang đứng bên cạnh, rồi mỉm cười lắc đầu với nàng, đồng thời ném đi dây leo trong tay đã dần mất đi linh tính vì năng lượng Lôi Đình tiêu tán.
“Ngươi thần thần bí bí rốt cuộc đang làm gì?” Lộc Minh khẽ nhíu mày tú lệ, không nhịn được hỏi.